CÁI BẪY CỦA LỤC CĂN
Đức Phật nói về dục vọng và lục trần – sắc, thanh, hương, vị, xúc, tâm pháp. Sự ham muốn hạnh phúc, đau khổ, tốt, xấu, v.v… dẫy đầy khắp nơi!
Sắc – có cảnh tưởng nào có thể sánh được với cảnh tượng một phụ nữ. Không phải vậy sao? Một người đàn bà đẹp không làm cho bạn muốn nhìn sao? Một người với thân hình hấp dẫn vừa đi ngang qua – bạn nhìn sững! Còn âm thanh thì sao? Không có âm thanh nào thu hút bạn hơn tiếng nói của người đàn bà. Nó xuyên thấu con tim của bạn! Mùi hương cũng vậy. Mùi nước hoa của người đàn bà quyến rũ hơn hết.
Không có mùi hương nào khác có thể so sánh được. Vị – ngay cả món ăn ngon nhất cũng không thể so sánh với vị ngọt ngào của một người đàn bà. Xúc cảm cũng vậy. Khi bạn vuốt ve một người đàn bà, bạn choáng váng, say sưa, và quay cuồng!
Có một pháp sư thần thông quảng đại ở Taxila tại nước Ấn Độ thuở xưa. Ông dạy cho một trong các môn đệ tất cả phép thuật và bùa chú của mình. Khi người đệ tử đó thông thạo, anh ra đi với chỉ thị cuối cùng từ vị thầy của mình: “Ta đã dạy cho con tất cả những gì ta biết về thần chú và phép thuật. Những loại vật có nanh vuốt, những loài có sừng, và ngay cả những con thú to lớn, con cũng không cần phải sợ. Con sẽ được bảo vệ từ những thứ này, ta có thể bảo đảm điều đó. Tuy nhiên, chỉ có một điều ta không thể che chở cho con, đó là sự quyến rũ của một người đàn bà. Không có thần chú nào có thể bảo vệ con khỏi điều này. Con phải tự chăm sóc cho mình”.
Đàn bà gây phiền phức cho đàn ông. Đàn ông gây phiền phức cho đàn bà. Nó là vậy. Nếu đàn ông sống với nhau, thì không có vấn đề. Nếu phụ nữ sống với nhau, cũng không có vấn đề. Khi một người đàn ông nhìn thấy một người đàn bà, trái tim của anh ta đập loạn xạ. Cái gì vậy? Lực gì vậy? Nó lôi kéo và thu hút bạn vào – không ai nhận ra cái giá mà họ phải trả.
Những đối tượng của tâm nảy sinh từ lòng ham muốn: ham muốn của cải, ham muốn giàu có, hay ham đắm mãi một điều gì đó. Loại ham muốn này không thâm trầm và mãnh liệt lắm, nhưng cũng đủ khiến cho bạn say sưa, ngây ngất. Tình dục thì khác, khi nó trỗi dậy, bạn mất thăng bằng và không còn làm chủ được chính mình. Bạn quên luôn cả những người đã nuôi nấng bạn – cha mẹ của bạn!
Đức Phật dạy rằng: lục trần – đối tượng của lục căn – là những cảm bẫy của Ma vương. Ma vương nên được hiểu như là một điều gì đó có hại cho chúng ta. Cạm bẫy đó trói buộc chúng ta. Nó là cái bẫy của thợ săn, và thợ săn là Ma vương.
Khi thú rừng rơi vào cái bẫy của thợ săn, tình trạng của chúng rất đáng buồn. Chúng bị giữ chặt lại và phải đợi người thợ săn tới để giết chúng. Bạn có thấy cái bẫy chim bao giờ chưa? Cái bẫy bật mạnh lên và “bốp” – thộp ngay cổ! Một cái lò xo tốt giữ chặt con chim lại. Nó bay tới bay lui, nhưng không thể thoát ra khỏi nơi đó. Khi người thợ săn tới, thế là xong – hết đường chọn lựa!
Cạm bẫy của lục trần cũng vậy. Chúng nắm giữ chúng ta và trói chặt chúng ta lại. Nếu bạn dính mắc vào lục căn, bạn cũng giống như con cá bị mắc câu. Khi người thuyền chài tới, bạn có vùng vẫy cỡ nào cũng không thể thoát khỏi được. Thật ra, bạn không bị bắt như kiểu con cá, mà giống kiểu con ếch hơn – con ếch nuốt chửng cái lưỡi câu xuống sâu dưới bụng của nó. Con cá chỉ mắc câu nơi miệng.
Bất cứ ai bám víu vào lục căn thì cũng như vậy. Họ giống như một người say rượu mà gan đang bị hư hoại dần – họ không biết khi nào họ uống đủ. Họ cứ uống, uống mãi một cách bừa bãi. Và rồi họ mang bệnh và chịu đau đớn.
Một người đàn ông đang đi trên đường và rất khát nước. Ông ngừng lại và hỏi xin một ly nước. Người cho nước nói, “Anh có thể uống nước này nếu muốn. Nước có mùi vị ngọt ngào, nhưng nếu uống nó vào anh sẽ bị bệnh. Tôi phải nói cho anh biết trước. Nó sẽ khiến anh bệnh nặng đến độ có thể chết được”. Người đàn ông đó không nghe lời. Ông ta khát nước quá rồi! Đây cũng giống như trường hợp một người thèm khát thú vui của lục căn. Đức Phật dạy rằng chúng là chất độc – sắc, thanh, hương, vị, xúc, tâm pháp là chất độc. Chúng là những cạm bẫy tai hại. Nhưng người đàn ông này không nghe. “Tôi muốn uống nước, bất kể hậu quả là gì, cứ để tôi uống cái đã!” Ông chế một chút nước và nuốt xuống. Thấy nó thơm ngon, ông uống thêm nữa, uống cho đến đã thèm mới thôi. Và rồi ông bị bệnh nặng gần chết. Ông đã không nghe lời khuyên răn vì bị áp đảo bởi lòng ham muốn mãnh liệt.
Đó là tình trạng của một người tham đắm dục lạc. Ông ta say sưa với sắc, thanh, hương, vị, xúc, tâm pháp – chúng thơm ngon vô cùng!
Cố Đại Lão Thiền sư Ajahn Chah
Namo Tassa Bhagavato Arahato Sammasambuddhassa. Namo Tassa Bhagavato Arahato Sammasambuddhassa. Namo Tassa Bhagavato Arahato Sammasambuddhassa.