Khi chúng ta còn nhỏ, mẹ chúng ta thường bảo: ‘Đi đánh răng’. Chúng ta thường nói: ‘Con không muốn’, hay ‘Tại sao phải đánh răng’, ‘Con đã làm rồi’ hay ‘Lát nữa con sẽ đánh’.
Nhưng các bà mẹ vẫn kiên trì: “Đi đánh răng”. Dần dần ta cũng làm theo, và theo thời gian, ta đã có thói quen đánh răng.
Ở đây, bạn phải đảm luôn trách nhiệm của người mẹ. Khi TÂM ta nói: ‘Tôi không muốn ngồi thiền’, hay ‘Lát nữa tôi sẽ ngồi’, hay ‘Bỏ một ngày có hề gì’, ‘Căng quá. Chân tôi đau. Ngày mai tôi sẽ ngồi’… Bạn đừng nghe theo nó, mà phải nói: “Đi ngồi đi. Nhanh lên. Không có gì đáng làm hơn ngồi thiền”.
Khi còn nhỏ, ta không hiểu tại sao phải đánh răng, tại sao phải giữ răng cho sạch. Mẹ ta luôn nhắc rằng: nếu không răng sẽ rụng hết. Ta cũng chưa chắc hiểu “rụng hết” là thế nào. Làm sao mà răng có thể rụng được, ta thầm nghĩ.
Còn bây giờ bạn nghe nói: “Nếu bạn không tham Thiền, tâm bạn sẽ thiếu minh mẫn”. Có thể ta cũng không hoàn toàn hiểu “tâm minh mẫn” là như thế nào. Nhưng ta cần phải tự nhủ với mình như một người mẹ nói với con: “Điều đó tốt cho con. Hãy làm đi”.
Bạn phải lo chăm sóc cho tâm mình, nếu không tâm sẽ không lo cho bạn.
Đó là một thói quen tốt, trong sạch, nó dẫn ta đến con đường thanh tịnh hóa. Những thói quen của tư tưởng sẽ tạo hình cho cá tính của ta, và dẫn dắt ta đi vào những nẻo đường tâm linh, đường đến với tự do, giải thoát .
Trích trong: Vô Ngã Vô Ưu
Cố Thiền sư Ayya Khema
Namo Tassa Bhagavato Arahato Sammasambuddhassa. Namo Tassa Bhagavato Arahato Sammasambuddhassa. Namo Tassa Bhagavato Arahato Sammasambuddhassa.